Sau khi Thủy An Lạc quay lại, Kiều Nhã Nguyễn vừa trông thấy cái bộ dạng của cô liền biết ngay là có chuyện.
"Sao thế? Bị mắng à?"
"Không phải, tao gặp được vị đàn chị trong truyền thuyết rồi." Thủy An Lạc nói xong bắt đầu sửa soạn những đồ vật cần dùng khi đi thăm bệnh. Không có Kiều Nhã Nguyễn bên cạnh, cô nhất định phải cẩn thận lắng nghe mới được.
"Thế nào, thế nào, có như trong truyền thuyết đồn đại không?" Kiều Nhã Nguyễn nổi cái máu bà tám của mình lên hỏi.
Thủy An Lạc ngẩng đầu nghĩ nghĩ: "Xinh lắm, cũng rất dịu dàng nữa, cảm giác giống như thiên sứ áo trắng ấy."
"Thật sự tốt đến thế á?" Kiều Nhã Nguyễn tỏ vẻ nghi ngờ.
Thủy An Lạc gật đầu: "Mày gặp thì sẽ biết ngay thôi."
Kiều Nhã Nguyễn bĩu môi, không xen miệng vào nữa.