Mà càng không khéo hơn là trong chiếc vòng tay này lại có khắc tên của Thủy An Lạc.
Anh vẫn luôn lấy làm lạ về chuyện này, chắc Thủy Mặc Vân cũng chẳng ngớ ngẩn đến mức đem món quà đã tặng cho con gái út tặng lại cho con gái lớn đâu chứ, nhưng quả thật Thủy Mặc Vân đã làm như vậy.
Chú Sở gật đầu, "Toàn bộ camera nội bộ của công ty đều đã bị phá hủy, tôi đã cho người đến công ty đối diện lấy băng ghi hình rồi."
Sở Ninh Dực vẫn luôn hài lòng với cách làm việc của chú Sở. Anh thu lại chiếc vòng đang nắm trong tay rồi ngẩng đầu nhìn ngọn lửa vẫn chưa được dập tắt hoàn toàn: "Trước khi trời sáng phải tìm được Thủy An Kiều!" Sở Ninh Dực lạnh lùng nói, đáng ra lúc trước anh không nên bỏ qua cho cô ta như vậy.
"Thiếu gia, Thủy An Kiều cố tình để lại chiếc vòng này trước cửa công ty. Tôi sợ rằng điều này sẽ gây bất lợi đối với thiếu phu nhân!" Chú Sở cau mày nói.