Tâm tình Sở Ninh Dực tự dưng tốt lên một cách khó hiểu, Thủy An Lạc không tìm mình cũng không tìm đến Kiều Nhã Nguyễn, vậy rõ ràng là cô không bài xích mình anh. Nhưng nghĩ một hồi, anh lại càng thấy đau lòng, cô nhóc này cứ phải khăng khăng tỏ ra mạnh mẽ và giải quyết mọi chuyện một mình vậy sao?
Sở Ninh Dực đáp lại một tiếng "không sao" rồi dập điện thoại.
"Chú Sở, về nhà." Sở Ninh Dực trầm giọng nói.
Kiều Nhã Nguyễn nhìn chiếc điện thoại bị cúp ngang, cũng chẳng kịp nghĩ nhiều mà lập tức nhấc máy gọi cho Thủy An Lạc, kết quả điện thoại cô nàng kia đang trong trạng thái tắt máy. Kiều Nhã Nguyễn chửi thầm một câu rồi xách túi của mình lên, định ra ngoài.
"Đi đâu đấy?" Phong Phong từ trong phòng đi ra, gương mặt vốn trắng trẻo lúc này lại đỏ ửng lên vì cơn sốt.
"Đến bệnh viện, xem ra anh chưa chết được đâu." Kiều Nhã Nguyễn hừ lạnh một tiếng rồi đẩy cửa đi thẳng.