"Nói chứ cô ta không sợ làm như vậy thì Sở Ninh Dực sẽ có ý kiến với cô ta à?" Kiều Nhã Nguyễn tò mò hỏi.
"Không đâu, trước khi mày đến thì quả thật tao có viết sai số liệu mấy lần, hơn nữa lại còn dính vụ để lộ tin tức nữa. Có nói thế nào thì tao cũng phải có trách nhiệm về việc này! Cô ta cũng không nói điêu. Sở Ninh Dực lại là người công chính liêm minh nên sẽ không có ý kiến gì đâu." Thủy An Lạc nghiến răng nghiến lợi nói. Cô biết Lâm Thiến Thần bắt được nhược điểm này nên mới dám nói với giáo viên khuyết điểm của cô.
"Vậy mày tính thế nào? Học lại à?" Kiều Nhã Nguyễn không vui nói: "Hay là qua chỗ đàn anh đi?"
"Đừng nhắc đàn anh với tao nữa." Thủy An Lạc xoay người nằm sấp ra giường, sau đó lấy cái gối bịt đầu mình lại. Cũng chỉ vì lúc nãy cãi bướng với Sở Ninh Dực, trót nhắc tới đàn anh nên mới bị anh ta đè ra ăn sạch, ăn xong rồi vẫn tiếp tục đè ra nên đến giờ chân cô vẫn còn bủn rủn đây này.
Kiều Nhã Nguyễn hơi sững sờ: "Sao thế?"