Vì An Phong Dương tạo áp lực nên phiên tòa của Thủy An Lạc nhanh chóng được sắp xếp phiên xử.
Thủy An Lạc đã sớm dỗ con trai đi ngủ trước, cô hít sâu một hơi rồi cầm đống văn kiện trên bàn lên. Qua ngày hôm nay, cô sẽ đòi lại tất cả những gì mà An Giai Tuệ đã nợ gia đình cô, sau đó cô sẽ nói với mẹ, mẹ nhất định sẽ rất vui mừng. Còn có cả Thủy Mặc Vân nữa, không biết sau khi ông tỉnh lại liệu có tiếp tục mắng cô nữa không.
Thủy An Lạc còn đang mải nghĩ thì chuông điện thoại reo lên, thấy cuộc gọi đến hiển thị trên màn hình điện thoại, cô vội vàng đi ra ngoài: "Mặc Lộ Túc à, anh đợi em một chút, em xuống ngay đây." Thủy An Lạc nhanh nhảu nói, còn người thì đã vào đến thang máy.
"Ừm, không phải vội đâu." Mặc Lộ Túc mỉm cười trấn an cô, sau đó đứng dựa vào xe đợi Thủy An Lạc xuống.