Thím Vu chạy qua nhìn vào mắt mèo, vừa thấy người bên ngoài thì khẽ hô lên một tiếng: "Ôi trời ạ, hai người kia sao lại tới đây?"
Thủy An Lạc thấy thím Vu trở lại liền lên tiếng hỏi: "Ai thế ạ?"
"Còn chẳng phải là hai mẹ con xấu xa nhà kia sao." Thím Vu bất bình lên tiếng, cũng không định mở cửa.
An Giai Tuệ và Thủy An Kiều đến đây?
"Hừ, đúng là đồ mặt dày không biết xấu hổ, còn dám vác mặt tới đây cơ đấy?" Kiều Nhã Nguyễn nói xong liền muốn xông ra đập hai người bên ngoài.
"Lão Phật Gia, mày với đàn anh cứ lên lầu trước đi! Để tao gặp bọn họ, trước khi ngã chết thì phải trèo thật cao, càng leo cao thì chết sẽ càng khó coi hơn có đúng không nào?" Thủy An Lạc nhếch miệng cười, có rất nhiều cách để chết, nhưng đã chọc vào Thủy An Lạc cô rồi thì cô sẽ không để cho bọn họ chết đơn giản vậy đâu.
Kiều Nhã Nguyễn không thể tin nổi nhìn Thủy An Lạc, dáng vẻ này Thủy An Lạc rất giống với... Sở Ninh Dực!
Hay lắm!