Nơi yếu đuối nhất đã có anh bảo vệ, tôi còn sợ cái gì nữa?
Chỉ một câu nói này thôi cũng đủ để lấy lòng được Sở Ninh Dực.
Thủy An Lạc đẩy Sở Ninh Dực tiến vào, bên trong đèn đuốc sáng ngời, khách khứa quả thật rất đông. Khóe miệng của Thủy An Lạc lạnh lùng cong lên. Tất cả những thứ này đã từng thuộc về cô, nhưng mẹ cô nói rằng, làm người đừng nên khoe khoang quá, thế nên tiệc sinh nhật của cô lần nào cũng chỉ mời bạn bè và người thân mà thôi.
Khi ấy Thủy An Kiều vì để thỏa mãn sự hư vinh của mình luôn khuyên cô nên tổ chức một bữa tiệc lớn, mà giờ thì không cần cô phải tổ chức Thủy An Kiều cũng đã được như ý nguyện rồi.
Chẳng qua là~~
Thủy An lạc cúi xuống nhìn bút ghi âm trong tay mình, đây chắc là bữa tiệc sinh nhật xa xỉ và đáng nhớ duy nhất trong đời cô ta nhỉ.