Sở Ninh Dực vừa dứt lời, xung quanh bỗng chốc trở nên yên tĩnh lại.
Thủy An Lạc nhìn cái vẻ thờ ơ nãy giờ của Sở Ninh Dực, trong lòng từ từ dâng lên một cảm giác ấm áp kỳ lạ. Bất kể là vào lúc nào anh cũng luôn sẵn sàng đứng bên cạnh để bảo vệ cô. Anh như vậy khiến cô khó lòng nào mà cự tuyệt cho được.
Cả người Thủy An Kiều thoáng run lên, ánh mắt cô ta bỗng trở nên mập mờ khó hiểu.
"Chọn xong đồ chúng ta về thôi." Sở Ninh Dực ngẩng đầu, nắm lấy tay Thủy An Lạc, sự lạnh lùng trong giọng nói đã biến mất mà thay vào đó là sự dịu dàng vô hạn.
Thủy An Lạc cười tít mắt gật đầu: "Vậy thì lấy cái màu hồng đi, tôi thích cái đấy."
Sở dĩ, Thủy An Lạc chọn bộ màu hồng này vì cô thấy nó có tận hai chiếc, mà Thủy An Kiều thì lại thích nhất là bắt chước theo cô nên cô liền cho cô ta một cơ hội vậy.
Sở Ninh Dực gật đầu, bảo nhân viên phục vụ gói đồ lại, sau đó còn chẳng thèm bố thí một ánh mắt cho Thủy An Kiều mà trực tiếp đưa Thủy An Lạc rời đi.