Khi Tô Hồng trở lại phòng ngủ, vì hôm nay là cuối tuần, nên Vương Kiến Vũ và Lâm Dương đều không có ở phòng, Thôi Thành là thiếu gia nhà giàu, do đó sinh hoạt bình thường vẫn rất là phong phú, nếu không hẹn hò với Đái San, thì cũng sẽ có hoạt động khác.
Thời gian trôi qua, mọi người tự nhiên cũng quen thuộc, không hỏi thêm nữa.
Tô Hồng ngơ ngác đi giặt đồ thay quần áo khác, phờ phạt ngồi ăn thức ăn nhanh trước bàn.
[Hệ thống: Người thanh niên này làm gì mà phiền nhiễu á, ưu phiền trong lòng cậu, là bị đứa bé trai đó cưỡng hôn? Hay vì người thủ dâm cho cậu là con trai giả gái?]
[Tô Hồng: … Cậu đang nói linh ta linh tinh gì vậy hả.]
[Hệ thống: Chuyện này không quan trọng, quan trọng chính là, cậu đang phiền não a, ôi tình yêu thật là chết tiệt….]
Đối với hệ thống này Tô Hồng cảm thấy cạn lời đến cực điểm.
Đột nhiên có chút hoài niệm, hệ thống những ngày đầu mới quen, câu nệ lễ phép lẫn nhau.