"Bản vương đã nói rất nhiều lần rồi, bản vương không có muội muội."
Lời này vừa nói ra thì có ít nhất ba người ở đây sửng sốt.
Tô Hồng kinh ngạc, tay chân lạnh buốt: Đại Ma Vương tỉnh rồi tỉnh rồ tỉnh rồi...
Tát Lạp La trầm mặc, ánh mắt hiện lên vẻ ảm đạm: Lão công đối diện lại online chém giết rồi.
Ninh Loan hoàn toàn sợ hãi, nàng liều mạng đưa tay muốn rút thanh kiếm ở vai mình ra, nhưng tên Tát Lạp La này tự tay bắn, dùng sức cực lớn, bây giờ nàng mất máu quá nhiều, bản thân lại trọng thương, làm gì còn sức?
"Hành động lần này của Ninh cô nương thật đúng là làm người khác không tưởng tượng nổi."
Tô Lung Nguyệt được Phù Tẫn đỡ, chậm rãi đi ra từ chỗ sâu trong Thiên Điện, hắn hôn mê mấy tháng, màu da hiện vẻ tái nhợt không bình thường, mái tóc đen dài như thác nước xõa xuống, đôi mắt hẹp dài lộ ra ánh hào quang, khóe miệng lại hơi nhếch lên khiến người khác rùng mình, yếu ớt cười tiến vào điện.