"Đồ hồ ly tinh! Sinh ra đã mang dáng dấp và dung nhan mê hoặc lòng người, giống hệt như mẹ của người, là người chuyên quyến rũ người khác!"
"Đúng vậy, khi ngươi lớn lên chắc chắn sẽ hại chết rất nhiều người như mẹ của ngươi! Các anh em đánh chết hắn đi!"
"Đá chết hắn đi! Để hắn không còn đến đây ăn xin được nữa! Không giết thì ngươi tính toán xem, hắn chắc chắn còn dám xuất hiện trong thành!"
Bên trong góc nhỏ ở đầu đường, mấy đứa trẻ loai choai vây quanh ngay tường, đối mặt với đứa bé trai quần áo lam lũ nói ra những lời độc áo, nâng tay hạ chân.
Cậu bé bị đánh kia ôm đầu né tránh, nước mắt chảy dài hai hàng, nhỏ giọng gào khóc: "Mẹ của ta không có hại người.", "Ta không phải hồ ly tinh.", "Đừng đánh ta"…
Nhưng hắn yếu đuối như vậy, ngay cả âm thanh gào khóc cũng đều bị nhấn chìm trong tiếng nhục mạ cũng đánh đập.
Sống giữa vạn vật, thân phận chỉ như cọng rơm bạc bẽo.