Tô Hồng bình tĩnh lại, khóe miệng vẫn hơi nhếch lên như trước: "Nếu ngươi muốn hít thở không khí trong lành, ta có biết một nơi rất tốt, không bằng để ta dẫn tiểu tướng quân đi đến đó một lúc được không?"
Tẫn Vô Song nhạy cảm nheo mắt lại, lắc đầu nói: "Không cần, ta chỉ ở đây hít thở một chút."
Nhìn hành động của hắn như sợ Tô Hồng muốn nói thêm.
Tô Hồng nghẹn lại.
Y còn chưa có ý định ra tay với Tẫn Vô Song nhanh như thế, vậy mà ý thức phòng bị của hắn đối với y đã cao hơn rất nhiều so với trước kia.
Tô Hồng khựng lại một chút, yếu ớt than thở: "Hình như Tẫn tiểu tướng quân rất có thành kiến với ta~ ."
Tẫn Vô Song không hề che giấu kiêng kỵ với Tô Hồng, từ đầu đến cuối hắn và Tô Hồng vẫn duy trì một khoảng cách không thể đánh bại đối phương, nghe được Tô Hồng thở dài oán trách, nhịn không được nhíu mày:
"Không có thành kiến, ta phải trở về."