Ánh mắt Tô Hồng lấp lóe.
Xem ra người cha này cũng không phải là hoàn toàn mặc kệ con của hắn, không biết nguyên chủ là làm cách nào khiến một cái thân phận tốt như tiểu công gia này lại trở nên nát như vậy.
Đã như vậy, Tô Hồng gục đầu xuống, thấp giọng nói một câu: "Vậy... Cha cũng cẩn thận một chút, cẩn thận bẫy rập của kẻ thù chính trị."
Tô Chiến sững sờ.
Tô Hồng, cha ruột cũng công lược, để giải đến tiếp sau cứu mạng chi cần.
... ... ...
Từ khi Tô Hồng phát hiện cha của mình cũng không phải là hoàn toàn mặc kệ chính mình, trong lòng càng thoải mái hơn.
Anh Tô đây có thể đem bài xấu đánh thành vương bài, mà bài tốt, cậu có thể đánh cho người đối diện nổ đom đóm mắt.
"Tiểu công gia! Tiểu công gia! Sao ngày lại không nghe lời khuyên của lão gia!"