Tắc Nhâm gặp qua rất nhiều nhân loại, cũng từng giết rất nhiều nhân loại, cho nên hắn căn bản không có đem động tác nhỏ của Tô Hồng để ở trong lòng.
Chỉ là thú bốn chân yếu ớt thôi.
Nhưng sau một khắc, một tay Tô Hồng vòng qua cổ của Tắc Nhâm, hơi kéo thân thể của hắn xuống, đồng thời cúi đầu qua, làm một động tác hôn cổ Tắc Nhâm.
"Nhân ngư tiên sinh! Xin anh thả tôi ra."
Cũng là một câu nói, nhưng âm điệu phát ra lại khàn khàn mà kéo dài, giống như người yêu hoan ái, nỉ non.
Thân thể Tắc Nhâm giống như bị tiêm quá nhiều andrenalin, toàn thân căng thẳng.
Hắn bỗng nhiên đè Tô Hồng xuống đất, tròng mắt màu vàng óng tỏa hòa quang khiến cho người nhìn thấy mà sợ hãi.
Là bức hiếp tư thế, là tư thế nghìn cân treo sợi tóc!
Tô Hồng trái tim cuồng loạn.
Không sai, mình vừa mới làm theo ngữ điệu và tư thế mà hệ thống mới dạy, không làm sai!
Đây là tư thế nhân ngư tìm phối ngẫu.