Bạch Thế Huân nhíu mày, nhìn người bạn sau lưng mình.
"Đưa người phụ nữ này cho tôi mượn dùng mấy ngày, chờ tôi tìm được Tâm Hinh, tôi sẽ áp giải cô ta về trả lại cho cậu. Đến lúc đó cậu muốn xử lý cô ta thế nào cũng được. Chúng ta làm bạn nhiều năm như vậy, không lẽ chút mặt mũi này cậu cũng không cho tôi?"
Mục Diệc Thần lắc đầu, lạnh giọng nói: "Đây không phải vấn đề có nể mặt cậu hay không. Cậu muốn biết chân tướng, không nhất thiết phải hỏi Lạc Thần Tâm."
Bạch Thế Huân khẽ giật mình: "Cậu có ý gì?"
Mục Diệc Thần phất tay, phân phó vệ sĩ sau lưng: "Mang tên sát thủ Reis tới đây cho tôi!"
Lạc Thần Tâm thuyết phục Bạch Thế Huân, vốn dĩ trên mặt cô ta đã hiện lên ý cười.
Nghe được câu này, gương mặt cô ta lập tức cứng lại.
Mục Diệc Thần sao có thể phản ứng nhanh như vậy, lập tức nghĩ tới Reis!
Lần này làm sao đây?! Reis vừa đến, nhất định sẽ vạch trần lời nói láo của cô ta!