Mục Diệc Thần cảm thấy tim mình xém chút nữa đã ngừng đập.
Lập tức hất thị trưởng bên cạnh ra, vội vàng vọt đến giữ sân nhảy.
Nhưng mà, khoảng cách của hắn là Lạc Thần Hi thật sự quá xa.
Căn bản không thể chạy đến kịp.
"Đáng chết…!!"
Nhưng mà, ngay trong một giây này lại xảy ra một biến cố không thể tưởng tượng được.
Trong tình cảnh vô cùng nguy hiểm, trong nháy mắt Lạc Thần Hi bỗng nhiên xoay người sang bên cạnh.
Mũi kiếm của Lục Triết Thanh xẹt qua bên dưới đùi cô, cách thân thể không không đến một tấc.
Thế nhưng, chỉ còn một tí như vậy mà vẫn không thể đánh trúng cô được.
Lạc Thần Hi dùng một cử động có độ khó cao như thế để tránh đi mũi kiếm, cho nên thân thể cô bị mất cân bằng, lảo đảo muốn ngã về phía sau.
Trên mặt cô lộ ra vẻ kinh hoàng, vô ý vung kiếm trong tay lên, ra sức giữ vững thân thể.
Cuối cùng, sau khi cô lùi liên tiếp mấy bước về sau thì thân thể miễn cưỡng đứng vững lại được, không bị ngã xuống.