Đàm Nguyệt Như ngẩn người: "Đúng là có chuyện này. Sao vậy? Ngài Tổng thống cũng biết chuyện này ư?"
Trên mặt bà không có biểu hiện gì, nhưng trong lòng lại có chút gấp gáp.
Không biết ngài Tổng thống phái Phó Lâm Sâm đến Mục gia, rốt cuộc là xuất phát từ mục đích gì?
Nếu như ngài Tổng thống muốn giới thiệu cho Mục gia một gia đình không quen biết, đến để giúp Lạc Thần Hi gả đi, vậy thì phải làm khó người ta rồi.
Nếu như đồng ý, cũng cảm thấy không thích hợp.
Nếu như không đồng ý, lại đúng là không để cho Tổng thống chút mặt mũi nào.
Ngay khi Đàm Nguyệt Như đang lo lắng, Phó Lâm Sâm lại mở miệng lần nữa: "Không sai, ba của tôi hôm qua vừa mới biết được chuyện này, liền vội vã để cho tôi tới, ông ấy hy vọng có thể nhận Thần Hi làm con gái nuôi, để cho Thần Hi từ Phủ tổng thống xuất giá đi lấy chồng."
"Cậu ...cậu nói cái gì? ! Ngài Tổng thống muốn đích thân nhận Lạc Thần Hi làm con gái nuôi?"