Lạc Thần Hi nói, chu miệng lên.
Vừa nãy đột nhiên Mục Diệc Thần xông tới, cô bởi vì quá bất ngờ, mà bị dọa sợ.
Nhưng bây giờ suy nghĩ một chút, rốt cuộc cô sợ cái gì chứ?
Mục Diệc Thần có thể xuất hiện ở đây, còn có thể biết vị trí của phòng khách này, rất rõ ràng nữa, hắn chính là khách quen của chỗ này mà!
Vậy hắn có tư cách gì nói cô cơ chứ?
Mục Diệc Thần khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tỏ ra lời lẽ hùng hồn như vậy, ánh mắt càng thêm lạnh lùng nghiêm nghị.
"Rất tốt, cô còn có lá gan phản bác nữa! Xem ra không để mắt đến ông xã như tôi đúng không? Tôi đã nói với cô ngày thứ hai của đêm tân hôn, tôi đã nói nếu cô còn muốn làm thiếu phu nhân của Mục gia, thì phải tuân thủ quy tắc của Mục gia! Không làm ra chuyện gì khiến Mục gia mất mặt. Xem ra, cô đều quên hết rồi!"
"Nếu như cô quên, thì tôi không ngại đến giúp cô nhớ lại đâu!"
Khuôn mặt đẹp trai của Mục Diệc Thần vô cảm, chỉ ngạo nghễ nhìn cô từ trên xuống dưới mà thôi.