Trong khi mấy người bọn họ tán gẫu, Phó Hàn Tranh bế Hữu Hữu đặt xuống đống đồ vật đoán tương lai.
Hữu Hữu tò mò nhìn xung quanh, một lúc lâu cũng không có hứng thú lấy thứ gì.
Phó Thắng Anh nhíu mày: "Không phải thằng nhóc này cũng học theo cha mình chứ?"
"Haizz, thật ra chọn hay không chọn, đều không khác nhau là mấy." Phó Thời Khâm nói.
Chọn đồ vật đoán tương lai, loại chuyện này chỉ để tạo bầu không khí vui vẻ thôi, sau này Hữu Hữu lớn lên, thằng bé nhất định sẽ kế thừa gia nghiệp, còn có lựa chọn khác ư?
Chẳng qua, ngược lại Phó Thời Dịch rất tò mò.
"Năm đó cháu chọn thứ gì vậy ạ?"
"Cháu chọn một quyển sách, nhưng mà cũng phí công." Bà Phó chống gậy hừ lạnh một tiếng.
Phó Thời Dịch liếc thoáng qua Hữu Hữu đang chọn đồ vật đoán tương lai, nói.
"Chọn sách đại biểu cho học tập và văn học, hiện tại cháu miễn cưỡng cũng coi là người làm việc liên quan đến văn học nghệ thuật."