Trong nháy mắt, sắc mặt của Phó Hàn Tranh trở nên ngưng trọng, anh và Nguyên Mộng liếc thoáng qua nhau.
Chẳng lẽ, thí nghiệm kia bắt đầu có ảnh hưởng đến cô?
Chẳng lẽ vừa rồi lúc ở trong phòng ngủ, bởi vì không nhớ ra anh, cho nên ánh mắt cô nhìn anh mới kỳ lạ như thế.
Nguyên Mộng đau đầu, tay cầm điếu thuốc của cô ấy run lên, nhìn về phía Cố Vi Vi rồi nói.
"Em nghĩ kỹ lại xem, em thật sự không có ấn tượng gì với anh ấy à?"
Trước đó còn yêu đến chết đi sống lại, tối hôm qua còn ngủ chung một giường, ngủ một giấc, thức dậy liền không nhận ra?
"Khá quen." Cố Vi Vi liếc thoáng qua Phó Hàn Tranh, lại nhìn sang Nguyên Mộng:
"Em đã nói không muốn mở party người mẫu nam gì đó, chị nhất định muốn làm, bây giờ người đàn ông này chị muốn hại chết em đó à?"
"Party người mẫu nam?" Phó Hàn Tranh lạnh lùng nhíu mày nhìn sang Nguyên Mộng.
Nguyên Mộng giơ tay đầu hàng, nhỏ giọng nói.