Cố Vi Vi liếc mắt nhìn xung quanh, thấp giọng.
"Gần đây Phó Hàn Tranh thường xuyên tới đây, không tiện lắm."
Ban ngày cô phải đi quay phim, ở đoàn phim nhiều người phức tạp, lại còn có phóng viên, buổi tối thì gần như Phó Hàn Tranh luôn tới chỗ cô, cô thật sự không có cơ hội liên lạc với Nguyên Mộng.
Nguyên Mộng sờ sờ đống râu giả của mình, "Thế nào, chị giả làm đàn ông rất giống phải không?"
Cố Vi Vi nhìn Nguyên Mộng, "Thật sự rất giống, ở đây không tiện nói chuyện, chúng ta hẹn gặp lúc khác đi."
"Đêm nay?" Nguyên Mộng đề nghị.
"Đêm nay không được, có Phó Hàn Tranh." Cố Vi Vi phản đối.
Anh không ở đây mà cô đã phải nghĩ đủ mọi cách mới có thể gặp Nguyên Mộng rồi, nói gì tới chuyện anh có ở đây, muốn ra ngoài gặp Nguyên Mộng càng không thể được.
"Vậy rốt cuộc là bao giờ hả?"
Nguyên Mộng sờ ngực mình, ai oán, "Ngực của chị quá lớn, giả nam trang như vậy làm ngực chị rất đau đấy, em đừng có hẹn lâu quá."