Phó Hàn Tranh chờ mong ngày tổ chức hôn lễ, Cố Vi Vi lại đang lo âu cho mái tóc của mình.
Mặc dù tóc cắt ngắn đã dài tới chỗ xương quai xanh, nhưng tóc ở vết thương vẫn không dài ra được bao nhiêu.
Trước hôn lễ của bọn họ một tháng, cuối cùng dưới sự trợ giúp của Phó Hàn Tranh, Phó Thời Khâm cũng xây dựng xong rạp chiếu 3D muốn tăng cho Lăng Hiểu, thuận lợi tiến hành chiếu thử.
Thậm chí, vì để chứng thực toàn bộ hình chiếu ông nội Lăng Hiểu càng thêm chân thật, anh ta còn tìm hàng xóm trước đó của bọn họ tới tận mắt chứng kiến.
Khi bọn họ nhất trí nói cho anh ta, tương tự hơn 90%, anh ta mới yên tâm.
Cố Vi Vi tò mò, còn chạy tới xem một chút.
"Có phải nên lấy cái tên rồi tặng cho cô ấy sẽ càn tốt không?"
"Đúng, đúng, đúng, chị dâu không nói em cũng quên mất." Phó Thời Khâm vò đầu bứt tai, lẩm bẩm nói:
"Đặt tên, đặt tên, nên đặt tên gì thì tốt đây."
"Quà của cậu, cậu quyết định đi." Cố Vi Vi không phát biểu ý kiến.