Ban đầu Cố Vi Vi muốn gọi video với bọn nhỏ, nhưng cô sợ vừa mới vất vả dỗ được hai đứa nhỏ, lúc này cô gọi video sẽ làm cho bọn nhỏ lại khóc.
Cho nên, cô chỉ có thể từ bỏ suy nghĩ này trong đầu
"Con biết rồi ạ."
"Đúng rồi, các con đi vội vã như thế, không mang theo gì, có cần mẹ cho người mang đồ qua đó không?" Bà Phó hỏi.
Tối hôm qua nói đi là đi, trước sau còn chưa tới nửa tiếng, hành lý cũng không kịp sắp xếp.
"Không cần đâu mẹ, quần áo có thể mua ở bên này, Hàn Tranh cũng đã sắp xếp xong chỗ ở ngay cạnh bệnh viện." Cố Vi Vi nói đúng sự thật.
Bà Phó nghe thấy bên kia sắp xếp ổn thỏa, trong lòng bà cũng yên tâm hơn.
"Thế là tốt rồi, chuyện bên này, hai con không cần lo lắng."
Trước kia, khi còn chưa giải quyết xong nhà họ Cố, nói thật lòng, bọn họ vẫn luôn cảm thấy mâu thuẫn với Carman Dorrance.