Nguyên Mộng đến gần, nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai của cô.
"Xem ra, Hữu Hữu đúng là ở trong tay gã tài xế này, bây giờ chỉ cần tìm được hắn thì tốt rồi."
Cố Vi Vi nắm chặt chiếc mũ vừa tìm được, khẽ vuốt mái tóc lộn xộn, nói thầm:
"Không, không đơn giản như vậy, nhất định không đơn giản như vậy."
Đã một lần xuống tay với cô, chỉ là che mắt, mục đích chính là lừa họ rằng hắn ta nhất định sẽ khiến cô gặp nguy hiểm.
Thật ra, mục đích của hắn chính là con của cô. Hơn nữa từ khi bọn họ xác định muốn tới nhà họ Tần, hắn đã âm thầm sắp xếp mọi thứ.
Tài xế khiến ba người họ hoài nghi, nghi oan cho Huệ Tử, chờ họ đuổi theo Huệ Tử mới phát hiện cô ấy vô tội.
Tất cả, đều đã tính toán từng bước họ sẽ làm gì rồi.
"Chúng ta đi về trước đi, cùng Phó Hàn Tranh nghĩ cách, cứ như giờ không phải là cách hay." Nguyên Mộng khuyên nhủ.