Bảy phút sau, cửa phòng sách vang lên hai tiếng gõ, Lenine mở cửa đi vào.
"Ông chủ."
Phó Hàn Tranh yên lặng nhìn ánh mắt chột dạ của cô vợ nhỏ đang ngồi đối diện, lại hỏi Lenine.
"Trên đường đã xảy ra chuyện gì, vì sao trán bà chủ bị thương?"
Lenine nhìn Cố Vi Vi một chút, mặc dù bà chủ đã dặn trước, nếu ông chủ hỏi tới thì đừng nói là quá nghiêm trọng, chỉ cần nói gặp phải nhưng rất nhanh đã giải quyết là được.
Chỉ là, suy đi nghĩ lại cô ấy vẫn quyết định nói thật.
Dù sao, lấy tính khí của ông chủ, nếu ở đây không có được câu trả lời thật của cô ấy thì anh sẽ gọi từng người đến tra hỏi.
Đến lúc đó, hậu quả của việc nói dối là vô cùng nghiêm trọng.
"Nửa đường chúng tôi đến trạm dừng chân thì bị người của nhà họ Cố phái tới tập kích, xe bà chủ ngồi bị cướp đi."
Vẻ mặt Phó Hàn Tranh lạnh lùng, nhìn Cố Vi Vi vừa cố gắng bỏ qua chuyện quan trọng, hỏi tiếp.
"Còn gì nữa không?"