Nguyên Mộng tới, nói mua đồ ăn sáng cho cha của Lạc Thiên Thiên.
"Bác trai, bác cũng canh chừng ở đây cả đêm rồi, ăn một chút gì đi ạ."
"Cảm ơn cháu, sáng sớm đã đến thăm Thiên Thiên rồi." Cha Lạc cõi lòng đầy cảm kích nói.
Nguyên Mộng cười nhàn nhạt, "Phải vậy ạ, chỉ là vất vả hai người lớn các bác rồi."
Vì lừa gạt Cổ Vân Triệt, bọn họ ngay cả hai người lớn nhà họ Lạc cũng lừa luôn, hại bọn họ lo lắng cho con gái suốt cả đêm.
Cha Lạc nhìn bình truyền dịch một cái, nói.
"Thiên Thiên, vậy cha ăn sáng xong lại dìu con xuống giường vận động nhé."
"Không cần, bác trai cứ ăn xong rồi nghỉ ngơi một chút đi ạ, con dìu cô ấy xuống giường là được rồi."
Nguyên Mộng nói xong, hỗ trợ nâng giường lên, đỡ Lạc Thiên Thiên xuống giường.
"Ai ya, làm phiền con quá rồi." Cha Lạc cũng chạy đến hỗ trợ, không biết xấu hổ để cho người ta đến thăm bệnh lại giúp bọn họ chăm sóc con gái được.