Bác sĩ Lưu lúng túng nói: "Thôi… Được rồi, cũng không phải là chuyện gì nghiêm trọng."
Cố Vi Vi suy nghĩ một lát, dịu dàng nói.
"Anh ra ngoài chờ em nhé."
Bác sĩ Lưu đã nhắc đến, tuy không phải là chuyện nghiêm trọng, nhưng chắc chắn có liên quan đến mẹ con cô.
Phó Hàn Tranh liếc thoáng qua bác sĩ Lưu, anh bỏ tay Cố Vi Vi, đi ra khỏi phòng khám.
Vị bác sĩ này, hình như anh mời lầm người rồi.
Cố Vi Vi nhìn thấy cánh cửa đóng lại, lúc này mới hỏi bác sĩ Lưu.
"Bác sĩ Lưu, bà muốn nói gì thế?"
Bác sĩ Lưu mím môi, hình như có chút khó mở miệng, xoắn xuýt một lúc lâu mới nói: "Thực ra… Chuyện mà tôi muốn nói có liên quan đến tổng giám đốc Phó."
"Liên quan đến anh ấy sao?" Cố Vi Vi ngạc nhiên, bà ta vẫn luôn khám thai cho cô, sao lại nói về chuyện của Phó Hàn Tranh.
Bác sĩ Lưu ngượng ngùng cười, nói: