Nói cách khác, Lam Hiên Vũ không phải là con người?
Đủ loại suy nghĩ không ngừng hiện lên trong đầu Lam Hiên Vũ.
Bạch Tú Tú ngồi bên cạnh hắn nghe tới trợn mắt há hốc mồm, hắn, hắn vậy là không phải là con người sao? Nở ra từ trong trứng, chỉ có thể là hồn thú mà? Hóa ra, hắn lại cũng giống ta…..
Trong lúc nhất thời, không khí trong phòng có chút quỷ dị.
Có lẽ trong khoảng thời gian này trải qua nhiều lần sóng to gió lớn, Lam Hiên Vũ dần dần lấy lại tinh thần, cười khổ một tiếng: "Không nghĩ tới, lai lịch của con lại như thế. Nhưng mà, hình như cái này cũng từng được nghiệm chứng lịch sử."
Lam Tường cùng Nam Trừng liếc nhau, Lam Tường cau mày nói: "Nghiệm chứng lịch sử? Sao lại nói thế?"