"Vâng. Lúc ấy là như vậy..." Đông Thiên Thu thuật lại tỉ mỉ việc mình được triệu hoán đi qua như thế nào, rồi quá trình chiến đấu cùng với ba người Lam Hiên Vũ như thế nào.
"Mang theo đường vân thảo màu bạc?" Nana ngơ ngác, sau đó đột nhiên vội vàng nói: "Vậy có phải một bé trai có tròng mắt đen, dung mạo rất đẹp hay không?"
Đông Thiên Thu nói: "Là rất đẹp. Sao cô biết?"
Biểu cảm của Nana nhất thời trở nên kỳ quái, đây tựa hồ không phải là trùng hợp rồi? Thật sự chẳng lẽ là Hiên Vũ?
"Cô Nana, cô sao vậy?" Đông Thiên Thu thấy cô không phản ứng, không khỏi hỏi tới.
Nana nói: "Như vậy, nếu như bọn họ lại kêu gọi em, em hãy đi qua, hỏi đứa nhóc dùng đường vân thảo màu bạc một chút, có phải tên là Lam Hiên Vũ hay không."
"Ồ. Được ạ!" Đông Thiên Thu gật đầu một cái.
Nana cặp mắt híp lại, "Chờ một chút, khoảng thời gian này ở bên cạnh ta đi. Nếu như bọn họ triệu hồi em, ta quan sát một chút cửa triệu hồi kia."
"Vâng."