Sau này, theo thời gian trôi qua, Nguyên Ân Phong Huy cũng có được hạnh phúc của mình, hận ý trong lòng đã sớm phai nhạt, lại nhớ tới chuyện lúc đó, cũng dần dần tỉnh táo để đối mặt với mọi chuyện.
Nếu như không phải Nguyên Ân Huy Huy cùng Đường Vũ Cách tại Thất Thánh Uyên vượt qua khảo nghiệm, có lẽ chuyện này sẽ cứ như vậy mà trôi qua, coi như là hắn mang tiếng xấu cũng không vấn đề gì, nhưng bây giờ bọn nhỏ đã biết, hắn không thể không mở miệng giải thích. Đây cũng là lần thứ nhất hắn cúi đầu nhận sai với Đường Hi Mộng.
Sau khi nói ra lời này, uất hận nhiều năm đọng lại trong lòng Nguyên Ân Phong Vũ như được phóng ra, hắn thở dài một hơi, cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Đường Vũ Cách cùng Nguyên Ân Huy Huy nghe được có chút ngẩn người, chuyện này phức tạp hơn bọn hắn nghĩ nhiều.