Tiền Lỗi nói: "Cửa thứ nhất thì để cho ta ngủ, nhưng thật ra lại rất thoải mái. Nhưng vùng vẫy muốn đứng lên lại quá khó khăn, ta phải dùng sức của chín trâu hai hổ mới coi như đứng lên được. Cửa thứ hai còn dọa người hơn. Lại còn là mộng xuân, may mắn ta đối với Mộng Cầm là một lòng trung trinh. Cho dù có mặc dù có mười mấy mỹ nữ câu dẫn ta, nhưng ta chỉ tưởng tượng đến câu nói 'ngươi dám' của Mộng Cầm, ta liền thật không dám nữa! Rốt cuộc cũng thông qua rồi."
Hửm? Nghe đến đây, Lam Hiên Vũ nhất thời ý thức được có gì đó không đúng. Sao lại không giống với cái mà mình phải đối mặt vậy? Không giống với khảo hạch của mình.