*Đôi mắt của Băng và Hỏa
Ngay cả khi đang ở trên không trung, hắn cũng đã có cảm giác hấp thụ năng lượng Sinh Mệnh khi ngâm mình trong hồ Hải Thần.
Trên tinh cầu Sâm La vẫn còn nơi tốt như vậy sao?
Làm là phải làm cho đến nơi đến chốn, Lâm Mạch Hoa buông lỏng hắn ra, đưa tay hắn lên nhìn vầng sáng màu xanh nhạt đang không ngừng len lỏi vào thân thể hắn, không khỏi mỉm cười nói: "Thật không uổng là người lão sư đã chọn, ngươi là người có tình cảm với sinh mệnh mãnh liệt nhất mà ta đã từng thấy."
Nhìn cảnh tượng kỳ lạ trước mắt, Lam Hiên Vũ tò mò hỏi: " Đại sư huynh, đây là nơi nào?"
Lâm Mạch Hoa nói: " Nơi này thuộc về học viện của bọn ta. Nó được xây dựng mô phỏng theo bảo địa* của tinh cầu mẹ, gọi là Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn. Đương nhiên nếu so sánh với tinh cầu mẹ, nơi đây hỏa nhãn còn kém rất nhiều. Nhưng nó cũng là một trong những bảo địa của chúng ta."
*Bảo địa: Nơi có nhiều tài nguyên