Lam Hiên Vũ chỉ cảm giác mình tiến vào một nhánh đen trong thế giới, cái gì cũng không nhìn thấy, không nghe thấy.
Không có đau khổ, nhưng lại khiến trong lòng cậu tràn đầy sợ hãi.
Cậu chỉ có thể mơ hồ cảm giác, cảm giác như mình đang bay.
Bất chợt, trước mắt đột nhiên sáng lên, tầm nhìn của cậu trở nên rõ ràng.
Cậu kinh ngạc phát hiện, mình nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng kỳ dị.
Phảng phất nhìn từ không trung xuống phía dưới mây mù lúc ẩn lúc hiện, nhưng ở trong đám mây mù kia là những hòn đảo lơ lửng giữa không trung, kỳ dị nhưng lại đẹp đẽ rực rỡ.
Ở xung quanh, rất nhiều dáng dấp sinh vật kỳ quái vây quanh bên người.
Chính cậu không thấy mình là hình dáng gì, chỉ có thể mơ hồ thấy vầng sáng nhàn nhạt tựa hồ như ở bên cạnh mình phát ra.
Những tướng mạo kỳ quái tồn tại bên cạnh cậu, rất nhiều thân dài đến trăm mét trở lên.
Đó là rồng sao? Cậu giật mình nhìn loài sinh vật nhiều nhất bên người.