Nam Cung Y Lăng nhếch mép cười: "Nếu nói xinh đẹp, cậu hình như càng xinh đẹp hơn một chút. Cùng nhau mặc nữ trang nha."
"Ừm, cùng nhau mặc đi, thật mong chờ." Giọng nói của Bạch Tú Tú từ bên cạnh vọng lại.
"Trọng tài, bắt đầu đi. Bọn họ có phải nói quá nhiều rồi không?" Lam Hiên Vũ quay đầu lại nhìn trọng tài.
"Bắt đầu thôi." Đến trọng tài cũng đành chịu. Các người lên đây là để khoe khoang đó sao?
Khi trọng tài vừa nói "bắt đầu", Nam Cung huynh đệ lập tức động thủ. Lúc hai người họ nói chuyện với nhau cứ như là đang tán dóc vậy, nhưng khi ra tay động tác rất là nhanh.
Thân thể Nam Cung Y Lăng sáng lên, bốn cái Hồn Hoàn gồm ba tím một đen xuất hiện, sau đó anh đến trước mặt Lam Hiên Vũ, tốc độ nhanh đến nỗi giống như là có năng lực dịch chuyển tức thời vậy.
Thậm chí Lam Hiên Vũ chỉ kịp thấy một ánh sáng màu vàng lóe qua trước mặt, cảm giác bị tê liệt mãnh liệt từ trong xương cốt và tứ chi của anh.