"Ừm." Na Na gật đầu, hỏi, "Dạo này thế nào? Tu luyện có mệt không?"
Lam Hiên Vũ đáp: "Vẫn ổn ạ, quen rồi cũng không cảm thấy mệt lắm. Con mỗi ngày đều cảm nhận thấy mình tiến bộ rất nhiều, rất có động lực. Hiện giờ con đang áp dụng phương pháp tu luyện mà cô đã dạy, việc điều khiển các nguyên tố đã tốt hơn trước đây một chút."
Na Na mỉm cười nói: "Thế thì tốt. Nếu như có chuyện gì, thì liên hệ với cô, cô về trước đây. Qua mấy ngày nữa, cô lại đến thăm con."
"Được ạ." Lam Hiên Vũ kéo lấy tay Na Na, bịn rịn.
Na Na lão sư sờ vào đầu anh. Sau lưng cô ấy, cánh cửa ánh sáng màu bạc từ từ mở ra, cô tạm biệt Lam Hiên Vũ, bước vào trong cánh cửa, cánh cửa ánh sáng đó đóng lại, cô ấy cũng biến mất.
"Đây đúng là từ một không gian xa truyền đến! Quá tuyệt vời!" Lam Hiên Vũ cảm thán.