Lam Hiên Vũ nói: "Tiền Lỗi nói rất đúng, chúng ta phải cân bằng thời gian tu luyện với nghỉ ngơi phù hợp, mọi người có muốn đi xem không?"
Băng Thiên Thu bên cạnh Lam Mộng Cầm đẩy đẩy tay cô ấy nói: "Cô có muốn đi cùng không?"
Lam Mộng Cầm hừ một tiếng, lẩm bẩm nói: "Tôi không muốn đi. Lúc này, tôi chỉ muốn dành thời gian cho việc tu luyện. Nhưng mà tôi chỉ lo lắng, một mình cô đi theo bọn họ lỡ có chuyện gì. Lam Hiên Vũ không phải người tốt, anh ta rất giỏi trong việc lấy lòng mọi người. Tôi chỉ sợ cô bị bọn họ lừa gạt, vì vậy tôi sẽ đi cùng với cô."
Băng Thiên Thu nghe xong trầm ngâm một chút nói: "Lam Hiên Vũ và tôi là học trò của cùng một thầy, xem như là học đệ của tôi, tôi là học tỷ cậu ta, hơn nữa chúng tôi vẫn còn nhỏ tuổi như vậy, cô cũng không nên nói những chuyện không hay như thế chứ."