"Ầm..."
Gió mạnh khuấy động, linh quang bên trong Bách Bảo Điện lấp lánh không ngừng.
Đột nhiên quầng sáng ngưng lại, hai thân hình hiện ra trong sảnh Giám Bảo.
Trong đó, một người gương mặt lạnh lùng, chính là Đỉnh Phong Nguyên Thần tam kiếp, Tĩnh Vũ Vương Lý Bắc Hải của Đại Kiền!
Tên còn lại y phục trắng bay bồng bềnh, tướng mạo nho nhã như một thư sinh thế tục.
Nhưng trên lông mày của hắn có ấn ký lạ, ánh mắt còn có thanh quang mông lung chớp động, tăng thêm phần thần dị.
"Như Đinh Cưu đã nói, nơi này chắc hẳn còn sót lại bốn bảo vật, xem ra bây giờ đã thiếu mất một thứ."
Ánh mắt Lý Bắc Hải chuyển động, nhìn về phía Ngọc Án trống rỗng trong sảnh: "An tiền bối, nếu ta bắt được hắn ta, ta chỉ cần bảo vật của Lôi Thần!"
"Ừ."
Thư sinh chậm rãi gật đầu, ấn ký trên mày khẽ động, nhìn ra phía đằng xa: "Ngươi yên tâm, hắn sẽ không thể nào thoát được đâu!"
"Tất nhiên rồi!"