"Vãn bối tên Chu Anh."
Chu Anh khách khí chắp tay, ánh mắt nhìn tới cũng mang theo một chút ngưỡng mộ: "Đại danh của tiền bối, vãn bối đã nghe qua từ lâu, không ngờ một ngày có thể nhìn thấy người thật."
"Này thật sự là…thật sự là…"
"Đừng vội kích động."
Tôn Hằng nói: "Ngươi họ Chu, chắc có quan hệ với Chu Huyền nhỉ? Vì sao lại rơi vào tay của Kim Đình."
Chu Anh nghe vậy cười khổ, nói: "Bẩm tiền bối, Chu Huyền chính là tổ phụ của vãn bối, hắn…hắn đã mất từ mười mấy năm trước."
"Về phần vãn bối, là hai tháng trước vừa tới giới này, chưa kịp nhìn rõ tình huống, đã bị một đám đạo cơ cao nhân bắt giữ."
"Hai tháng trước!"
Tôn Hằng nhướng mày: "Ngươi mới đến giới này từ hai tháng trước?"
"Không sai."
Chu Anh gật đầu, lộ ra hồi ức: "Năm đó Tiên Minh tiến lên Kiếm Sơn đi vào Vô Tận Tử Vực, kết quả bị thương thảm trọng, may mà do cơ duyên xảo hợp bước vào một thế giới khác, lúc này mới may mắn trốn được một mạng."