Hỏa diễm cự nhân vặn vẹo thân thể của mình, dường như để duy trì cái bộ dạng này phải tốn rất nhiều năng lượng.
Hạ Lạc Khắc đứng trước mặt Hỏa diễm cự nhân, thân hình hắn cao lớn, cũng nhỏ bé giống như là em bé vậy.
"Đã lâu không gặp, Hỏa diễm cự nhân."
So với giọng nói tràn đầy khiêu khích của cự nhân, giọng của Hạ Lạc Khắc ấm áp như gió xuân, vẻ mặt tươi cười, thậm chí sau khi đã dứt lời, còn ngả mũ chào Hỏa diễm cự nhân.
Nhưng Hỏa diễm cự nhân này trực tiếp đấm Hạ Lạc Khắc, Hạ Lạc Khắc không hề bị lay động, nắm đấm của Hỏa diễm cự nhân kia, đứng lại trước mặt Hạ Lạc Khắc, chỉ một tí nữa thôi là chạm vào mặt Hạ Lạc Khắc.
Cúng chính là khoảng cách tí ti ấy, thậm chí không có một ngọn lửa xuất hiện trên tay, nhìn qua giống như là có thứ gì đó ngăn cách giữa Hạ Lạc Khắc và Hỏa diễm cự nhân.