"... Tôi nói cho mấy người biết, người Duy Đa Lợi Á chúng tôi vô cùng hoan nghênh đơn vị thân thiện như mấy người!"
Ở trước mặt tướng quân Sử Đan, người Duy Đa Lợi Á dẫn đường vẫn đang lải nhải nói.
"Đơn vị... thân thiện "
Ở bên cạnh tướng quân Sử Đan, có một kỵ sĩ sửng sốt hỏi, nghe theo lời của người Duy Đa Lợi Á này cảm thấy vô cùng quỷ dị, giống như không hề coi bọn họ là người.
Những kỵ sĩ của nước khác cũng nghĩ như vậy, có điều người Duy Đa Lợi Á ngay bên cạnh, bọn họ cũng ngượng ngùng nói thêm gì, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, nghe người Duy Đa Lợi Á nói tiếp.
"Không sai, đơn vị thân thiện giống mấy người không phải thường xuyên gặp được, ông phải biết rằng, bình thường những tên chúng tôi nhìn thấy đều kêu gào xông tới cầm đao chém chúng tôi, chúng tôi cũng rất khổ não, nếu như có thể, chúng tôi cũng muốn giải quyết nhiệm vụ nhiều một chút, giúp người khác làm một vài chuyện bọn họ không làm được, đi săn bắn quái thú gì đó."