"Người chết cũng đã chết rồi, chết không đối chứng, nghĩ nhiều làm gì?"
"Nhưng mà, những di vật này thì sao?"
"Hay gọi cho Cảnh Hảo Hảo để cô ta xử lý?"
"Trong di chúc có nói mà, tuyệt đối không được làm phiền Cảnh Hảo Hảo."
"Mặc dù những vật này hẳn là dành cho Cảnh Hảo Hảo, nhưng người chết là lớn nhất, chúng ta vẫn nên tôn trọng tâm nguyện của Thẩm Lương Niên. Chi bằng vào ngày hỏa táng anh ta, chúng ta cũng đốt chúng đi thôi."
***
Người Trung Hoa đều rất xem trọng điềm lành.
Nhà họ Lương cũng không ngoại lệ. Do đó, đêm trước ngày kết hôn, cô dâu và chú rể nhất định không được ở bên nhau.
Thế là, đêm hôm đó, Lương Thần mới ở nhà Cảnh Hảo Hảo đến chín giờ rưỡi tối đã bị mẹ anh gọi điện, gọi về nhà cũ.
Bởi vì hôm sau mới kết hôn, anh sợ cô ở nhà một mình buồn, bèn gọi dì Lâm trong biệt thự giữa sườn núi đến bầu bạn cùng cô.