Cảnh Hảo Hảo ngồi ở đối diện, nghe mẹ Lương Thần vừa tỉ mỉ vừa nghiêm túc nói lễ cưới phải tổ chức như thế nào mới khí thế, còn nói nhất định phải mời hết tất cả những nhân vật có máu mặt trong thành phố Giang Sơn đến dự.
Thật sự giống hệt như những gì mà Lương Thần đã từng hứa với cô, rằng nhất định sẽ khiến cô nở mày nở mặt gả cho anh.
Thì ra cảm giác kết hôn thật sự là thế này.
Vừa thấp thỏm, vừa cảm động, còn kèm theo chút mong chờ và khát khao.
***
Sau khi tạm biệt mẹ của Lương Thần, Cảnh Hảo Hảo lập tức gọi điện thoại cho anh.
Anh vừa nhấc máy, cô đã vội hỏi: "Lương Thần, rốt cuộc anh đã làm gì mà lại khiến người nhà anh đồng ý cho anh cưới em thế?"
Đương nhiên anh sẽ không nói cho cô biết chuyện mình làm loạn đòi tự sát: "Còn không phải vì dáng vẻ người gặp người thích của em sao?"