Cảnh Hảo Hảo vốn đang sửng sốt nhìn chiếc hộp đỏ cùng với bao lì xì đỏ mà mẹ Lương Thần tự dưng đẩy đến trước mặt mình, sau khi nghe thấy lời bà, cô càng ngây ra như phỗng.
Cầu hôn…
Cô không nghe nhầm đấy chứ?
Mẹ Lương Thần đến tìm cô là để cầu hôn ư?
Cảnh Hảo Hảo bất giác siết chặt nắm đấm, ngồi ngăn ngắn trên ghế, im lặng nhìn bà.
Mẹ Lương Thần cười tươi nói: "Đáng lẽ bác phải cầu hôn với ba mẹ cháu, nhưng A Thần nói ba mẹ cháu qua đời sớm rồi, bác chỉ đành ngỏ lời với cháu mà thôi."
"Trước kia, chúng ta cũng từng có chút mâu thuẫn, nhưng mà Hảo Hảo à, cháu thông cảm cho nhà bác nhé, ba của A Thần vốn thận trọng."
"Có điều, nói đi cũng phải nói lại, chúng ta cũng phải công nhận rằng, ai có thể nói nắm chắc chuyện tình cảm chứ. A Thần thích cháu, hai đứa dây dưa hơn một năm, bây giờ lại trở về bên nhau. Bọn bác là phụ huynh, chẳng lẽ lại không ủng hộ cho hai đứa hay sao?"