Thư ký Tô đứng yên vài giây, mới hơi cúi người chào rồi rời đi.
Khi cô ấy vừa kéo cửa văn phòng chuẩn bị ra ngoài, Lương Thần lại cất giọng: "Nhớ phải xử lý mọi chuyện thật kín kẽ, không được để lộ bất cứ dấu vết hay sơ hở nào."
"Tôi biết rồi, tổng Giám đốc Lương."
Nói xong, cô ấy kéo cửa rời khỏi văn phòng.
Anh dựa vào ghế, từ từ duỗi thẳng lưng, khóe môi nhếch nụ cười lạnh.
Được thôi… Muốn quyết sống mái với anh chứ gì? Vậy thì anh muốn xem thử, rốt cuộc người nhà họ Lương có thể chịu nổi kế hoạch tiếp theo của anh hay không!
***
Ba giờ rưỡi chiều, Lương Thần xử lý trước những việc quan trọng cần phải làm vào ngày mai.
Đến năm giờ rưỡi chiều, anh mới có thời gian rảnh rỗi.
Thư ký Tô theo sau anh, về đến văn phòng, đợi anh xử lý xong tập tài liệu cuối cùng, mới lấy một lọ thuốc trong túi ra: "Tổng Giám đốc Lương, tôi đã mua thứ anh cần rồi."