Cảnh Hảo Hảo suýt thì bật khóc, cô dịu giọng nói: "Lương Niên, giờ anh đang bận à?"
"Không bận…."
Nói dối, rõ ràng đang họp lại nói với cô là không bận. Nước mắt của cô không kìm được mà tuôn trào.
Cô nhớ, mình đã ở bên Thẩm Lương Niên lâu như vậy rồi, trước giờ đều rất hiểu chuyện, chưa bao giờ gây sự vô cớ, nhưng lần này đây, hãy để cô bướng bỉnh với anh một lần như những cô bạn gái khác.
Cô khịt mũi rồi nói: "Lương Niên, em đang ở dưới công ty anh. Anh có thể xuống đây một lúc được không?"
Anh hơi sửng sốt, sau đó nhanh chóng nói với những người khác trong phòng: "Tôi có chút chuyện, tan họp trước đi!" rồi anh lại quay sang nói với Cảnh Hảo Hảo, "Hảo Hảo, anh xuống ngay đây. Em đợi anh một chút!"
***
Chưa đến một phút kể từ khi cúp máy, cô đã thấy Thẩm Lương Niên vội vã đi ra từ tòa cao ốc. Anh mặc áo sơ mi trắng, có thể vì đêm qua uống say nên sắc mặt không được tốt lắm.