Hà Nam Nam cảm thấy, có lẽ Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo vốn không phải người yêu của nhau. Nếu không, tại sao khi mình hỏi Cảnh Hảo Hảo có phải là bạn gái của anh không, anh lại không thừa nhận?
Mà gần đây, cứ hễ rảnh rỗi là Cảnh Hảo Hảo lại cứ nhìn chằm chằm vào mình.
Tuy Cảnh Hảo Hảo là phụ nữ nhưng bị nhìn chằm chằm như thế cũng khiến cô ta khó tránh cảm giác ngượng ngùng.
Hà Nam Nam không nhịn được ho khan, muốn nhắc nhở Cảnh Hảo Hảo. Nhưng Cảnh Hảo Hảo lại vẫn không có bất cứ phản ứng nào, cứ ngậm ống hút sữa chua, nhìn chằm chằm mặt cô ta.
Hà Nam Nam không thoải mái nhích người, cố ý dùng sách giáo khoa đụng vào cánh tay Cảnh Hảo Hảo.
Lúc này Cảnh Hảo Hảo mới chợt hoàn hồn, nhận ra việc mình nhìn chằm chằm Hà Nam Nam đã bị cô ta phát hiện, cô thoáng cảm thấy xấu hổ. Dù vậy, cô vẫn chớp mắt, giơ hộp sữa chua mà mình đang uống lên trước mặt cô ta: "Muốn uống à?"
Hà Nam Nam ghét bỏ nhìn ống hút, lạnh lùng đáp: "Không cần, cảm ơn."