Cô còn biết rõ rằng, trông anh như đang bảo cô đi tìm người cứu hai người họ, nhưng thật ra mục đích cuối cùng của anh chỉ là muốn cô được sống sót.
Lúc chiếc xe xảy ra chuyện, suy nghĩ đầu tiên của anh chính là bảo vệ cô trong lòng mình. Tận đến lúc ngã xuống, anh cũng vẫn luôn ấn chặt cô vào vòng ôm ấm áp an toàn ấy.
Giờ đây, trong giờ phút cái chết cận kề, anh vẫn luôn nghĩ cho cô.
Cảnh Hảo Hảo cố giữ cho nước mắt không tràn khóe mi, bắt mình thuận theo ý anh, đi tìm người cứu anh như không hề hay biết chuyện gì.
Thật lâu sau, cô mới rời khỏi môi anh, vì nụ hôn nên gò má anh hơi ửng đỏ, cô nhìn chăm chăm khóe mắt anh một lúc, lại nói tiếp: "Em sẽ quay lại nhanh thôi."
Lương Thần gật đầu, khóe môi cong lên thành nụ cười, ánh mắt tham lam nhìn cô như hận không thể nhìn cô lâu thêm một chút.
Cô mím môi, trèo ra khỏi xe, đóng cửa lại, đi về phía sườn núi.