Cô ấn vào tên Lương Thần, nhìn chằm chằm một lát, bên tai lại vang lên lời nói của anh trước khi rời đi: "Hảo Hảo, anh thật sự hy vọng em là một cô gái không có quá khứ."
Ngón tay của cô khẽ run rẩy, cuối cùng vẫn không chạm vào màn hình mà ném di động lên xô-pha bên cạnh.
Thoạt nhìn, cô và Lương Thần cãi nhau là vì Thẩm Lương Niên nhưng thực ra, đó chỉ là một giọt nước tràn ly mà thôi. Điều đó càng khiến cô biết rằng, có lẽ cô chưa bao giờ hiểu được suy nghĩ trong lòng Lương Thần.
Cô biết, trong mắt người ngoài, cô hoàn toàn không có điểm nào xứng đôi với anh cả. Cô cũng biết rõ, trước kia người nhà họ Lương điều tra cô như thế, chẳng qua là vì không muốn Lương Thần cưới một cô gái tầm thường như cô.
Cô vẫn nghĩ rằng, chỉ cần Lương Thần đối xử tốt với cô là đủ lắm rồi. Nào ngờ, người đàn ông ấy cũng yêu cô.