Lúc này Cảnh Hảo Hảo mới ngẩng đầu nhìn anh, tránh khỏi bàn tay của anh không hề nghĩ ngợi.
Ánh mắt anh lập tức lạnh xuống, nhìn chằm chằm mặt cô một lúc lâu, sau đó dời mắt sang chiếc đĩa CD đã bị cô bẻ thành nhiều mảnh đang nằm rải rác xung quanh. Anh khẽ đá mấy mảnh vụn ấy, nói: "Sao hỏng mất rồi? Lúc nãy em đã kịp xem chưa? Nếu chưa thì trong phòng sách của tôi vẫn còn một chiếc lành lặn, tôi lấy qua cùng em xem lại một lần nữa."
Thật ra Cảnh Hảo Hảo không phải chưa từng nghĩ đến trong tay Lương Thần vẫn còn giữ đĩa gốc nhưng cô vẫn ôm chút hi vọng ăn may, bẻ nát chiếc đĩa CD kia. Giờ đây, khi nghe được những lời này, khuôn mặt vốn đã nhợt nhạt của cô lại lập tức trắng bệch. Cô ngước đầu lên, đôi môi run rẩy nói với Lương Thần: "Rốt cuộc anh muốn thế nào?"