Trong thư mục đó là chừng một trăm tấm ảnh, những tấm ảnh có kèm chữ viết tay của Cảnh Hảo Hảo, Lương Thần kéo xem từ tấm đầu tiên đến tấm cuối cùng.
Tấm đầu tiên là ảnh cô chụp cùng ba mẹ, bên cạnh toàn viết những dòng tưởng nhớ ba mẹ mình, còn có một số ảnh lúc nhỏ của cô.
Thế nhưng, sau đó, toàn bộ đều là ảnh của Thẩm Lương Niên hoặc là ảnh cô chụp chung với anh ta, bên cạnh toàn viết những dòng bộc bạch tình yêu của thiếu nữ.
Chữ cô xinh xắn ngay ngắn, anh có thể cảm nhận được rất rõ tình yêu sâu đậm toát ra từ mỗi dòng mỗi chữ ấy.
Anh cố tình xem tiếp, biết những tấm ảnh này đều đã được cô chụp và lưu cách đây ba năm rồi, nhưng đó cũng chính là bằng chứng cặn kẽ cho chặng đường bên nhau dài đằng đẵng giữa cô và Thẩm Lương Niên.
Mỗi một tấm ảnh đều như một mũi kim đâm sâu vào trái tim anh. Anh tự nhủ mình không được xem nhưng vẫn không thể kiềm chế được mà tiếp tục xem từng tấm một.